【漢語大詞典●夸矜】
<P align=center>【漢語大詞典●夸矜】<p><br>炫耀;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
夸張。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·劉敬叔孫通列傳』:“兩國相擊,此宜夸矜見所長。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>裴駰集解引韋昭曰:“夸,張;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
矜,大也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陶潛『晉故征西大將軍長史孟府君傳』:“行不苟合,言無夸矜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『和吳沖卿鵶樹石屛』:“拙者婆娑尙欲奮,工者固已窮夸矜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]