【漢語大詞典●失德】
<P align=center>【漢語大詞典●失德】<p><br>過錯;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
罪過;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
失誤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·伐木』:“民之失德,乾餱以愆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·桂陽王休範傳』:“先帝寢疾彌年,體疲膳少,雖神照無虧,而慮有失德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宣和遺事』前集:“南朝天子失德,我興兵來此吊伐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄒韜奮『事業管理與職業修養』六:“對於團體的缺點知而不說,或說而不想辦法,也是失德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]