【漢語大詞典●失誤】
<P align=center>【漢語大詞典●失誤】<p><br>亦作“失悞”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.差錯;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
過錯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·梁平王劉襄傳』:“更審考淸問,著不然之效,定失誤之法,而反命於下吏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋姜夔『續書譜·草』:“若泛學諸家,則字有工拙,筆多失誤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸傳』第八一回:“你兩個就從索上盤將出來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>四更爲期,不可失悞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第八十回:“寶蟾又喬裝躲閃,連忙縮手;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
兩下失悞,‘豁啷’一聲,茶碗落地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭小川『萬里長江橫渡』詩:“革命者寧願在大風大浪中照見自己,改正失誤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.疏忽;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
耽誤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元關漢卿『謝天香』第一折:“他則道官身休失誤,啟口更無詞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸傳』第三九回:“兄弟小心,不要貪酒,失誤了哥哥飲食。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸平步靑『霞外攟屑·掌故·陳侍御奏折』:“如大學士馬爾賽、訥親,皆以失誤軍機,即行正法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]