豐碩 發表於 2013-2-16 09:10:41

【漢語大詞典●失業】

<P align=center>【漢語大詞典●失業】<p><br>
1.失去謀生的職業;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
找不到工作。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·谷永傳』:“比年喪稼,時過無宿麥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>百姓失業流散,群輩守關。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉大櫆『松江府通判許君傳』:“濱海失業之民,多通海洋以逐利,禁之不止。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳學昭『工作著是美麗的』三一:“現在,她好象是一個被解除了武裝的戰士,又象一個失業者,沒有一點日常的工作,沒有職業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指失去謀生職業的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·陸贄傳』:“六德曰:敬老,慈幼,救疾,恤孤,賑貧窮,任失業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.不務本業;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
放棄正業。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文子·下德』:“士農工商,鄕別州異,故農與農言藏,士與士言行,工與工言巧,商與商言數……失業而賤,得志而貴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈作喆『寓簡』卷七:“天下之患,莫大於農失業,士失職,國家失民心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱彧『萍洲可談』卷二:“奕者多廢事,不論貴賤,嗜之率皆失業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳熾昌『客窗閑話續集·陸淸獻公遺事』:“殊不知一訟之興,未見曲直,而吏有紙張之費,役有飲食之需……且守候公門,廢時失業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.喪失產業。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·梁臨川靖惠王宏傳』:“宏都下有數十邸出懸錢立券,每以田宅邸店懸上文券,期訖便驅券主,奪其宅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>都下東土百姓,失業非一。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『鳳翔八觀·李氏園』詩:“當時奪民田,失業安敢哭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>誰家美園圃,籍沒不容贖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鈕琇『觚賸·雪遘』:“<六奇>躭遊盧雉,失業蕩産,寄身郵卒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.失去職位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·蔣欽傳』:“子壹封宣城侯,領兵拒劉備有功……臨陳卒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>壹無子,弟休領兵,後有罪失業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『通典·選舉五』:“史墨曰:‘古之爲官,代守其業,朝夕思之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一朝失業,死則及焉。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.指已亡失的典章制度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·揚雄<劇秦美新>』:“胤殷周之失業,紹唐虞之絶風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉良注:“言禮樂法制有所失絶者皆繼之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●失業】