【漢語大詞典●失御】
<P align=center>【漢語大詞典●失御】<p><br>亦作“失馭”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
失去駕馭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指喪失統治能力。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·陸機<辯亡論上>』:“昔漢氏失御,姦臣竊命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“『答賓戲』曰:‘王塗蕪穢,周失其御。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·任瓌傳』:“隋氏失馭,天下沸騰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明錢嶪『憫黎詠』序:“嘉靖戊申,崖吏失御。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]