豐碩 發表於 2013-2-16 09:00:49

【漢語大詞典●失得】

<P align=center>【漢語大詞典●失得】<p><br>
1.失和得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指事之當否、成敗、利弊、優劣等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·繫辭下』:“因貳以濟民行,以明失得之報。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韓康伯注:“得其會則吉,乖其理則凶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“失則報之以凶,得則報之以吉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·陳蕃傳』:“陛下宜採求失得,擇從忠善。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『永安縣君李氏墓志銘』:“性有能否,行有失得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一當於理,士有不克。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·獨孤生歸途鬧夢』:“遐叔見了這般險路,歎道:‘萬里投人,尙未知失得如何,却先受了許多驚恐!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.特指弊病、失誤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·王符傳』:“<王符>志意藴憤,乃隱居著書三十餘篇,以譏當時失得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·漢獻帝建安二年』:“將軍舉動,不肯詳思,忽有失得,動輒言誤,誤豈可數乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●失得】