豐碩 發表於 2013-2-16 08:56:57

【漢語大詞典●失容】

<P align=center>【漢語大詞典●失容】<p><br>
1.不暇修飾儀容。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·北山』“或王事鞅掌”毛傳:“鞅掌,失容也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“『傳』以鞅掌爲煩勞之狀,故言失容。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言事煩鞅掌然,不暇爲容儀也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指失去莊敬的儀容。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·列女傳·曹世叔妻』:“但傷諸女方當適人,而不漸訓誨,不聞婦禮,懼失容它門,取恥宗族。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋文瑩『玉壺淸話』卷八:“進抱笏前跪,移時不能道一字,忽仰面瞻聖容,厲聲曰:‘臣聞上古其風樸略,願官家好將息。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>仗衛掩口,幾至失容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.改變神色。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·徐無鬼』:“郢人堊慢其鼻端若蠅翼,使匠石斵之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>匠石運斤成風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>聽而斵之,盡堊而鼻不傷,郢人立不失容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢班固『東都賦』:“主人之辭未終,西都賓瞿然失容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『慰慈聖光獻皇太后上仙表』:“承問震驚,失容號慟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蘇曼殊『斷鴻零雁記』第二六章:“昨夕抵此,風雨兼天,故就宿殿內。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>賢弟何故失容?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 阿母無恙耶?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●失容】