豐碩 發表於 2013-2-16 08:52:17

【漢語大詞典●失時】

<P align=center>【漢語大詞典●失時】<p><br>
1.錯過時機。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·陽貨』:“好從事而亟失時,可謂知乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孟嘗君列傳』:“君急使使載幣陰迎孟嘗君,不可失時也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·自負』:“有利則合,豈宜失時!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂不逢時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·宋玉<九辯>』:“萷櫹槮之可哀兮,形銷鑠而瘀傷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>惟其紛糅而將落兮,恨其失時而無當。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李周翰注:“又恨失其明時,不與賢君相當。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陶潛『讀史述九章·韓非』詩:“君子失時,白首抱關。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『師立齋銘』:“人之晞聖,資蓋匪夷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦或僅有,而患失時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指違誤農時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·龜策列傳』:“若爲枯旱,風而揚埃,蝗蟲暴生,百姓失時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『郊居賦』:“世交爭而波流,民失時而狼顧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜荀鶴『送人宰德淸』詩:“亂世人多事,耕桑或失時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.謂不當其時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·莊公二十年』:“哀樂失時,殃咎必至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指不及時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·文學傳·卞彬』:“兼攝性懈墮,嬾事皮膚,澡刷不謹,澣沐失時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●失時】