豐碩 發表於 2013-2-16 08:42:34

【漢語大詞典●失身】

<P align=center>【漢語大詞典●失身】<p><br>
1.喪失生命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·繫辭上』:“君不密則失臣,臣不密則失身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·李云傳論』:“李雲草茅之生,不識失身之義,遂乃露布帝者,班檄三公,至於誅死而不顧,斯豈古之狂也!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『將適吳楚留別章使君留後兼幕府諸公』詩:“常恐性坦率,失身爲杯酒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>錢基博『吳祿貞傳』:“『易』曰:‘幾事不密則害成。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此其所以失身而喪元歟!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂女子喪失貞操。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·司馬相如列傳』:“今文君已失身於司馬長卿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『古今小說·陳御史巧勘金釵鈿』:“孩兒一時錯誤,失身匪人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『還鄕記』二:“因爲接著來的就是媳婦的失身改嫁,爭奪田產,而無一不同他有關系。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.失去操守。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·海敘不遇』:“<李巨川>廣明庚子亂後,失身於人,佐興元楊守亮幕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
守亮,大閹復恭養子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明郞瑛『七修類稿·義理一·趙松雪不知大頭腦』:“趙松雪有十高之稱,惜乎失身仕元,每每因畫爲詩人所譏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸顧炎武『過矩亭拜李先生墓下』詩:“人生無賢愚,大節本所共。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蹉跎一失身,豈不負弦誦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.身子失去控制。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李肇『唐國史補』卷上:“李氏子爲千牛,與其儕類登慈恩寺塔,窮危極險,躍出檻外,失身而墜,賴腰帶掛釘,風搖久而未落。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●失身】