豐碩 發表於 2013-2-16 08:41:09

【漢語大詞典●失志】

<P align=center>【漢語大詞典●失志】<p><br>
1.欠考慮;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
思慮不周。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·成公十六年』:“速則失志;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不整,喪列。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜預注:“不思慮也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.恍恍惚惚,失去神智。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·紕漏』:“<任育長>自過江,便失志……坐席竟,下飲,便問人云:‘此爲茶?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 爲茗?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>覺有異色,乃自申明云:‘向問飲爲熱,爲冷耳。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷四:“又或用術攝其魂,使他顛蹶狂謬,失志而死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸和邦額『夜譚隨錄·梁生』:“二生固請,梁始諾而呼女,甫出戶,二生即迷惑失志,嗒然若喪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.失意,不得志。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>戰國宋玉『高唐賦』:“長吏隳官,賢士失志,愁思無已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢徐幹『中論·爵祿』:“姦邪得願,仁賢失志,於是則以富貴相詬病矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『馬厭谷』詩:“彼其得志兮不我虞,一朝失志兮其何如!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳偉業『琵琶行』:“琵琶急響多秦聲,對山慷慨稱入神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>同時渼陂亦第一,兩人失志遭遷謫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶失節。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元楊顯之『瀟湘雨』第二折:“我和他離別了三年,我怎肯半星兒失志。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>我則道他不肯棄糟糠婦,他原來別尋了個女嬌姿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●失志】