【漢語大詞典●央央】
<P align=center>【漢語大詞典●央央】<p><br>1.和諧的聲音。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·周頌·載見』:“龍旂陽陽,和鈴央央。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鞗革有鶬,休有烈光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>朱熹集傳:“央央,有鶬,皆聲和也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.用作象聲詞,形容聲音和諧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>葉聖陶『線下·外國旗』:“那音響異常淸楚,央央地如在一個大空壇里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.廣大貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·司馬相如<長門賦>』:“撫柱楣以從容兮,覽曲臺之央央。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“央央,廣貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]