豐碩 發表於 2013-2-15 21:47:39

【漢語大詞典●太虛】

<P align=center>【漢語大詞典●太虛】<p><br>
1.謂空寂玄奧之境。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·知北遊』:“是以不過乎崐崙,不遊乎太虛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第一二○回:“太虛幻境,即是眞如福地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳夢雷『去者日以疏』詩:“冥心歸太虛,天地與同壽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指天,天空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·孫綽<遊天台山賦>』:“太虛遼廓而無閡,運自然之妙有。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“太虛,謂天也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃鷟來『詠史』之二:“壯志彌激烈,氣欲淩太虛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂宇宙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『均聖論』:“我之所久,莫過軒羲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
而天地之在彼太虛,猶軒羲之在彼天地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陸龜蒙『江湖散人傳』:“天地大者也,在太虛中一物耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.古代哲學槪念。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指宇宙萬物最原始的實體--氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張載『正蒙·太和』:“太虛無形,氣之本體,其聚其散,變化之客形爾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸魏源『默觚上·學篇十四』:“太虛之精氣流動,充盈於天地之間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●太虛】