豐碩 發表於 2013-2-15 21:46:38

【漢語大詞典●太陰】

<P align=center>【漢語大詞典●太陰】<p><br>
1.指北方或北極。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·道應訓』:“盧敖遊乎北海,經乎太陰,入乎玄闕,至於蒙轂之上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高誘注:“太陰,北方也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·司馬相如傳下』:“邪絶少陽而登太陰兮,與眞人乎相求。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注引張揖云:“太陰,北極。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指北方之神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈括『夢溪筆談·象數一』:“六壬有十二神將……其後有五將:謂天后、太陰、眞武、大常、白虎也,此金水之神在方右者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.陰陽五行家以爲北方屬水,主冬,太陰爲北方,故亦指代冬季或水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『蟬賦』:“盛陽則來,太陰逝兮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此指冬季。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『灩澦』詩:“灧澦既沒孤根深,西來水多愁太陰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>仇兆鼇注引朱瀚云:“水即太陰也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.幽暗之所,地下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『雲笈七籤』卷六二:“將父母遺體,埋於太陰,骨腐於螻蟻,豈不痛哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范成大『豊都觀』詩:“云有北陰神帝庭,太陰黑簿囚鬼靈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指幽暗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『送太學趙孝先從軍詩序』:“昭昭生於太陰,隆隆隱於至微,安知抑之非揚,舍之非用乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.謂純陰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢董仲舒『春秋繁露·官制象天』:“是故春者,少陽之選也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
夏者,太陽之選也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
秋者,少陰之選也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
冬者,太陰之選也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·室韋傳』:“冬月穴居,以避太陰之氣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『警世通言·假神仙大鬧華光廟』:“神君曰:‘霍將軍體弱,吾欲以太陰精氣補之。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.指陰濕,陰霾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓詩外傳』卷五:“歛乎太陰而不濕,散乎太陽而不枯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐儲光羲『新豊道中作』詩:“太陰蔽皋陸,莫知晩與早。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.謂月亮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐楊炯『盂蘭盆賦』:“太陰望兮圓魄皎,閶闔開兮涼風嫋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『敘嘉定七生』:“抱秋樹之晨華,指太陰以宵盟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『女神·地球,我的母親!』</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>詩:“那晝間的太陽,夜間的太陰,只不過是那明鏡中的你自己的虛影。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.神話中指月神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第九五回:“太陰道:‘與你對敵的這個妖邪,是我廣寒宮搗玄霜仙藥之玉兔。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.指月宮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸洪昇『長生殿·聞樂』:“吾乃嫦娥是也,本屬太陰之主,浪傳后羿之妻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.太歲的別名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·天文訓』:“太陰在寅,歲名攝提格,其雄爲歲星。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·天文訓』:“天神之貴者,莫貴於靑龍,或曰天一,或曰太陰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>太陰所居,不可背而可鄕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●太陰】