【漢語大詞典●太史】
<P align=center>【漢語大詞典●太史】<p><br>1.官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>西周、春秋時太史掌記載史事、編寫史書、起草文書,兼管國家典籍和天文曆法等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>秦漢曰太史令,漢屬太常,掌天時星曆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魏晉以后,修史之職歸著作郞,太史專掌曆法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>隋改稱太史監,唐改爲太史局,宋有太史局、司天監、天文院等名稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元改稱太史院。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明淸稱欽天監;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
修史之職歸之翰林院,故俗稱翰林爲太史。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱『通典·職官八』、『續通典·職官八』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.復姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢末有太史慈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『三國志』本傳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]