【漢語大詞典●夭妍】
<P align=center>【漢語大詞典●夭妍】<p><br>1.美麗嫵媚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋無名氏『燈下閑談·湘妃神會』:“日暮各歸旅舍,忽見二靑衣自山而來,容質夭妍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指豔麗的花。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐方干『海石榴』詩:“亭際夭妍日日看,每朝顔色一般般。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指美貌的女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『永叔贈酒』詩:“其能饔甘脆,而況侑夭妍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸陳維崧『沁園春·題王山長小像』詞:“嘆破硯枯琴,此間孤冷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
豪絲脆管,別屋夭妍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]