【漢語大詞典●天驥】
<P align=center>【漢語大詞典●天驥】<p><br>1.天馬,神馬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·張協<七命>』:“天驥之駿,逸態超越。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“天驥,天馬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.駿馬的美稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『次韻子由送陳侗知陝州』:“天驥皆籋雲,長鳴飽芻禾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明方孝孺『題宋舍人草書千字文後』:“金華宋仲珩草書如天驥行中原,一日千里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]