豐碩 發表於 2013-2-15 20:46:43

【漢語大詞典●天衢】

<P align=center>【漢語大詞典●天衢】<p><br>
1.天空廣闊,任意通行,如世之廣衢,故稱天衢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·時序』:“馭飛龍於天衢,駕騏驥於萬里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皎然『奉陪鄭使君諤遊太湖至洞庭山登眞觀却望湖水』詩:“突兀盤水府,參差遝天衢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『病中紀夢述梁任父』詩:“道逢兩神人,排雲上天衢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.京都。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·張衡<西京賦>』:“豈伊不虔思於天衢,豈伊不懷歸於枌楡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉良注:“天衢,洛陽也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·胡綜傳』:“遠處河朔,天衢隔絶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陳子昂『申宗人寃獄書』:“天衢得以淸泰,萬國得以歡寧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指京都的大路。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李賀『漢唐姬飲酒歌』:“御服沾霜露,天衢長蓁棘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·無官受黜』:“嘗跨驢張蓋,橫截天衢,時秋風正厲,黃葉可掃。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>島(賈島)忽吟曰:‘落葉滿長安。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『送張著作孟侯宰上元』詩:“天衢車馬跡,急若機上梭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.天之庇蔭、福佑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>衢,通“庥”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語出『易·大畜』:“上九,何天之衢,亨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高亨注:“衢讀爲‘庥’,庇蔭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.星名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·天文志上』:“房四星,爲明堂,天子布政之宮也……又爲四表,中間爲天衢,爲天關,黃道之所經也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●天衢】