豐碩 發表於 2013-2-15 20:16:16

【漢語大詞典●天賦】

<P align=center>【漢語大詞典●天賦】<p><br>
1.天所給予,天授。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀貫休『堯銘』:“君既天賦,相亦天錫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.稟受於天;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
生來具有。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·僖宗紀』:“河中節度使王重榮神資壯烈,天賦機謀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元貫云石『詠梅』曲:“冰姿逈然天賦奇,獨占陽和地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>徐遲『牡丹』三:“姚黃以一種天賦的自衛能力應付了下來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.資質。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋文瑩『玉壺淸話』卷七:“有童曰玉奴者,天賦甚慧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周而復『上海的早晨』第四部五七:“藝術這種事體,說容易,眞容易;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
說難,可實在難;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
有的人唱一輩子,也只是一個唱歌道人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
有的天賦高;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
又聰敏,不消多少辰光,就是藝術家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●天賦】