豐碩 發表於 2013-2-15 19:49:56

【漢語大詞典●天遊】

<P align=center>【漢語大詞典●天遊】<p><br>
亦作“天遊”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.謂放任自然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·外物』:“胞有重閬,心有天遊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>室無空虛,則婦姑勃豀;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
心無天遊,則六鑿相攘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭象注:“遊,不係也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“虛空,故自然之道遊其中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金宇文虛中『滕惇禮齋心閣』詩:“老夫未涉天遊趣,三復『南華』第四篇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸金農『樊口』詩:“塵祛持隱訣,松臥恣天遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指帝王的遊幸活動。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊袁奭『從駕遊山』詩:“天遊響仙蹕,春望動神衷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐沈佺期『初冬從幸漢故靑門應制』詩:“天遊戒東首,懷昔駐龍軒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐儲光羲『述華淸宮』詩之三:“群方趨順動,百辟隨天遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂在天空遨遊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『吊祖豫州賦』:“大鵬天遊兮,燕雀謂女奚爲?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『恢復』詩:“當我的病是在危篤的時候,我曾希望過有把犀利的匕首,或者是一管靈巧的手槍,那我的靈魂也曾早賦天遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●天遊】