【漢語大詞典●天符】
<P align=center>【漢語大詞典●天符】<p><br>1.天的符命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·知度』:“唯彼天符,不周而周。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·王莽傳上』:“天符仍臻,元氣大同。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·崔佑甫傳』:“伏以國家化洽理平,天符洊至,紛綸雜遝,史不絶書。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂天廷的詔命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅甲志·鐵塔神』:“至夜,神見夢於寺主講師曰:‘吾奉天符,令拘刷城中合死人。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]