【漢語大詞典●天高聽卑】
<P align=center>【漢語大詞典●天高聽卑】<p><br>1.謂天帝高高在上,却能聽到下面人世間的言語,而察知其善惡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·宋微子世家』:“楚惠王滅陳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>熒惑守心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>心,宋之分野也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>景公憂之……子韋曰:‘天高聽卑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>君有君人之言三,熒惑宜有動。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>於是候之,果徙三度。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.歌頌帝王聖明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『責躬詩』:“天高聽卑,皇肯照微。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]