豐碩 發表於 2013-2-15 17:15:11

【漢語大詞典●天香】

<P align=center>【漢語大詞典●天香】<p><br>
1.芳香的美稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北周庾信『奉和同泰寺浮圖』:“天香下桂殿,仙梵入伊笙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『廬山東林寺夜懷』詩:“天香生空虛,天樂鳴不歇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀貫休『山居』詩之二二:“豈知知足金仙子,霞外天香滿毳袍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸納蘭性德『桑楡墅同梁汾夜望』詩:“無月見村火,有時聞天香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.特指桂、梅、牡丹等花香。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋劉克莊『念奴嬌·木犀』詞:“却是小山叢桂裏,一夜天香飄墜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方文『送春日偕束茹吉等看牡丹』詩:“信有天香亦傾國,金罍在手莫辭乾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『梅花樹下醉歌』:“你從你自我當中,吐露出淸淡的天香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指宮廷中用的薰香;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
御香。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皮日休『送令狐補闕歸朝』詩:“朝衣正在天香裏,諫草應焚禁漏中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐黃滔『奉和翁文堯員外經過七林書堂見寄』:“駟馬寶車行賜禮,金章紫綬帶天香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.祭神、禮佛的香。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐沈佺期『樂城白鶴寺』詩:“潮聲迎法鼓,雨氣濕天香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳自牧『夢粱錄·元旦大朝會』:“元旦侵晨,禁中景陽鐘罷,主上精虔炷天香,爲蒼生祈百穀於上穹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指美女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·聲容·選姿』:“非止國色難親,天香未遇,即強顔陋質之婦,能見幾人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“國色天香”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●天香】