豐碩 發表於 2013-2-15 17:06:45

【漢語大詞典●天官】

<P align=center>【漢語大詞典●天官】<p><br>
1.官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮』分設六官,以天官塚宰居首,總御百官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐武后光宅元年改吏部爲天官,旋復舊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后世亦稱吏部爲天官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋孝宗淳熙十二年』:“今天官諸選,條目猥多,法例參錯,吏姦深遠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明何景明『送蕭文彧分教臨川序』:“廼復試於天官,去取加詳焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.借指吏部尙書。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸戴名世『答趙少宰書』:“而足下出持節鉞,入貳天官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>評劇『鍘閣老』第十一場:“老夫不敢,還是天官大人先行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.泛指百官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮下』:“天子建天官,先六大。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·李尋傳』:“舉有德行道術通明之士充備天官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王先謙補注:“天工人代,故官曰天官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·班固<東都賦>』:“天官景從,寢威盛容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“蔡邕『獨斷』:‘百官小吏曰天官。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指官職。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王維『責躬荐弟表』:“久窮天官,每慙屍素。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.天文;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
天象。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·太史公自序』:“太史公學天官於唐都。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記』有『天官書』,司馬貞索隱:“天文有五官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>官者,星官也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>星座有尊卑,若之官曹列位,故曰天官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·崔瑗傳』:“瑗因留遊學,遂明天官、曆數、『京房易傳』、六日七分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王維『送趙都督赴代州得靑字』:“天官動將星,漢地柳條靑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.道教所奉三官之一,三官爲天官、地官、水官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『觀楊之美畫』詩:“天官乘車建朱旗,赤旛前亞風卷披。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『奈何天·錫祺』:“小聖,上元一品賜福天官紫微大帝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“天官賜福”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.泛指天上仙神居官者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』緣起首回:“只見班部叢中閃出四位金冠朱黻的天官,各各手捧文冊一卷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.指耳、目、口、鼻、形體等感覺器官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·天論』:“耳、目、鼻、口、形能各有接而不相能也,夫是之謂天官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·正名』:“然則何緣而以同異?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 曰:緣天官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊倞注:“天官,耳、目、鼻、口、心、體也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂之官,言各有所司主也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●天官】