【漢語大詞典●天波】
<P align=center>【漢語大詞典●天波】<p><br>1.喩皇帝的恩澤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『謝平原內史表』:“則塵洗天波,謗絶衆口。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南史·袁湛傳』:“天波既洗,雲油遽沐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王維『謝除太子中允表』:“今聖澤含弘,天波昭洗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉若愚『酌中志·大內規制紀略』:“紫禁城內之河……逆賢(魏忠賢)時,勒令疏通,至今淸流可鑑,雖魚鼈蛙黽之微,亦得沐天波之澤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.形容水勢浩瀚的大河。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王維『渡河到淸河作』詩:“天波忽開拆,郡邑千萬家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指天空的云氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>形容極爲高遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐孟郊『立德新居』詩之三:“仰笑鵾鵬輩,委身拂天波。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐許學士『天關回到世吟』:“今日東歸渾似夢,望崖回首隔天波。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.從地面輻射至天空的無線電波。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]