豐碩 發表於 2013-2-15 17:01:28

【漢語大詞典●天使】

<P align=center>【漢語大詞典●天使】<p><br>
1.謂天帝所使之神;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
天神的使者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·成公五年』:“嬰夢天使謂己:‘祭余,余福女。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·趙世家』:“余霍泰山山陽侯天使也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉干寶『搜神記』卷四:“我天使也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>當往燒東海麋竺家,感君見載,故以相語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·人部二』:“遇天使而求金,占失僕而假策。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶太教、基督教、伊斯蘭教等宗教指上帝派來的使者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『養屙雜詩』:“佛祖不如天使貴,勸余多誦『可蘭經』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.西方文學藝術中,天使的形象多爲帶翅膀的少女或兒童,常用以比喩天眞可愛、給人帶來歡樂和幸福的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡也頻『光明在我們的前面』五:“匣上面還畫著一個展著翅膀的小天使,滿滿的張開弓,危險地要射出那一箭……”巴金『滅亡』第十二章:“她分明是一個愛之天使,多么純潔,多么溫柔!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.謂天子的使者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王建『華淸宮感舊』詩:“塵到朝元天使急,千官夜發六龍迴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國演義』第一回:“軍糧尙缺,安有餘錢奉承天使?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『玉搔頭·誤投』:“後來皇上聽了虛言,又差人來要選入宮去,女兒誓不改節,以致天使空回。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.流星名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·天文志中』:“流星,天使也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·天文志五』:“流星有八,一曰天使。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂人的老、病、死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『起世經』:“有三天使出於世間,所謂老、病、死也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●天使】