【漢語大詞典●天作】
<P align=center>【漢語大詞典●天作】<p><br>猶天造,天生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂自然形成。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·周頌·天作』:“天作高山,大王荒之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“作,生;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
荒,大也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>天生萬物於高山,大王行道能安天之所作也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『燕喜亭記』:“凡天作而地藏之,以遺其人乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明何景明『雨頌』:“相彼物矣,既鞠既靡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
自我天作,乃奮而起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]