【漢語大詞典●天夭】
<P align=center>【漢語大詞典●天夭】<p><br>1.天所傷害。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·正月』:“民今之無祿,天夭是椓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“民於今而無祿者,天以薦瘥夭殺之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.亦作“天祅”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古代所謂一種不祥的星象。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·天官書』:“<太白>色白五芒,出蚤爲月蝕,晩爲天夭及彗星,將發其國。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·天文志』作“天祅”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]