豐碩 發表於 2013-2-15 16:15:44

【漢語大詞典●天王】

<P align=center>【漢語大詞典●天王】<p><br>
1.天子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>春秋時特指周天子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『春秋·隱公元年』:“秋七月,天王使宰咺來歸惠公仲子之賵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“天王,周平王也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸顧炎武『日知錄·天王』:“『尙書』之文,但稱王,『春秋』則曰天王,以當時楚吳徐越皆僭稱王,故加天以別之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.稱帝王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·天道』:“昔者舜問於堯曰:‘天王之用心何如?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王符『潛夫論·巫列』:“及民間繕治,微蔑小禁,本非天王所當憚也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『憶昔』詩之二:“犬戎直來坐御床,百官跣足隨天王。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳夢雷『楊椒山先生祠』詩:“化碧有懷酬俠客,控寃無路達天王。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指諸侯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·晉安王子懋傳』:“子懋謂曰:‘朝廷令身單身而反,身是天王,豈可過爾輕率。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.比喩至尊至貴,最有權勢的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四六回:“我這一輩子,別說是寶玉,就是‘寶金’、‘寶銀’、‘寶天王’、‘寶皇帝’,橫豎不嫁人就完了!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.太平天國領袖洪秀全的稱號。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.印度宗教傳說中的天界之王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>佛教稱護法神爲天王,如毗沙門天王、四天王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●天王】