【漢語大詞典●天力】
<P align=center>【漢語大詞典●天力】<p><br>上天之力;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
上天所助。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·霍光傳』:“中孺扶服叩頭,曰:‘老臣得託命將軍,此天力也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·隗囂傳』:“若囂命會符運,敵非天力,雖坐論西伯,豈多嗤乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『鄧忠臣母周氏挽詞』:“微生眞草木,無處謝天力。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]