豐碩 發表於 2013-2-15 16:01:10

【漢語大詞典●大觀】

<P align=center>【漢語大詞典●大觀】<p><br>
1.謂爲人所瞻仰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·觀』:“大觀在上,順而巽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>中正以觀天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“謂大爲在下所觀,唯在於上。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>由在上既貴,故在下大觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂宏遠之觀察。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢賈誼『鵩鳥賦』:“小智自私兮,賤彼貴我;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
達人大觀兮,物無不可。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李東陽『送楊應寧提學之陝西』詩之二:“達能洞大觀,孝足慰昭考。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指對全貌的觀察。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『今天的創作道路』:“飛機淩空,在不甚高的地方對於下界倒還可以作一個爽豁心目的大觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.盛大壯觀的景象。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『嶽陽樓記』:“予觀夫巴陵勝狀,在洞庭一湖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>銜遠山,吞長江,浩浩湯湯,橫無際涯,朝暉夕陰,氣象萬千,此則嶽陽樓之大觀也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳毅『昆明遊西山』詩:“嘆浩渺,嘉空闊,贊大觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.形容事物的美好繁多;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
或謂規模宏大,內容齊備。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸周中孚『鄭堂劄記』卷一:“博采群書,洋洋乎大觀哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梁章钜『歸田瑣記·陳省齋』:“『古今圖書集成』一書,皆皇考指示訓誨欽定條例,費數十年聖心,故能貫穿古今,彙合經史。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>天文地理,皆有圖記。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>下至山川草木,百工製造,海西秘法,靡不備具,洵爲典籍之大觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>秦牧『長街燈語·巨茄』:“北京夏季的蔬菜市場,鵝黃、墨綠、朱紅、藍紫,色彩繽紛,盡態極妍,眞是洋洋灑灑,蔚爲大觀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:『筆記小說大觀』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.古歌舞名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約有『大觀舞歌』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●大觀】