【漢語大詞典●大寵】
<P align=center>【漢語大詞典●大寵】<p><br>1.指高官、權臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·襄公二十一年』:“國多大寵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“六卿專權。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·楚語下』:“彼將思舊怨而欲大寵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>韋昭注:“大寵,令尹、司馬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指帝位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>因其受上天之眷寵,故稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁武帝『霸府禁奢令』:“孤忝荷大寵,務在澄淸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]