【漢語大詞典●大隱】
<P align=center>【漢語大詞典●大隱】<p><br>1.指身居朝市而志在玄遠的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉王康琚『反招隱詩』:“小隱隱陵藪,大隱隱朝市:伯夷竄首陽,老聃伏柱史。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郁達夫『舒姑屛題壁』詩:“不知池上西王母,亦憶東方大隱無?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指眞正的隱士。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸黃鷟來『題毛闇齋采芝圖』詩:“大隱不忘世,葆璞天地間。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>美哉綺與甪,采芝於商山。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]