豐碩 發表於 2013-2-15 09:44:37

【漢語大詞典●大醇小疵】

<P align=center>【漢語大詞典●大醇小疵】<p><br>
醇,純。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>疵,病。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂大體純正,略有欠缺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『讀荀』:“孟氏,醇乎醇者也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
荀與楊,大醇而小疵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋姜夔『白石詩話』:“不知詩病,何由能詩?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 不觀詩法,何由知病?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 名家者各有一病,大醇小疵,差可耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸馮班『鈍吟雜錄·家戒下』:“初隨俗看性理,雅不服朱子,後讀『朱子語類』,始知先儒俱是天下第一等人,但未免大醇小疵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●大醇小疵】