【漢語大詞典●大隧】
<P align=center>【漢語大詞典●大隧】<p><br>1.地道,隧道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·隱公元年』:“公入而賦:‘大隧之中,其樂也融融。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.古隘道名,春秋楚要塞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在今河南信陽南豫鄂交界處,即黃峴關。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說爲武陽關。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱淸江永『春秋地理考實』卷三。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]