【漢語大詞典●大厲】
<P align=center>【漢語大詞典●大厲】<p><br>1.大惡,大禍害。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·瞻卬』:“孔填不寧,降此大厲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“厲,惡也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·齊語』:“退問之其鄕,以觀其所能而無大厲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>韋昭注:“厲,惡也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.大鬼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·成公十年』:“晉侯夢大厲,被髮及地,搏膺而踴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“厲,鬼也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]