豐碩 發表於 2013-2-15 08:58:41

【漢語大詞典●大道】

<P align=center>【漢語大詞典●大道】<p><br>
1.寬闊的道路。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『列子·說符』:“大道以多歧亡羊,學者以多方喪生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢班昭『東征賦』:“遵通衢之大道兮,求捷徑欲從誰?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭小川『鄕村大道』詩:“鄕村大道呵,我愛你的長遠和寬闊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指正常的傳播途徑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蔣子龍『喬廠長上任記』:“小道快於大道,文件證實謠傳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.正道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
常理。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指最高的治世原則,包括倫理綱常等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·禮運』:“孔子曰:‘大道之行也,與三代之英,丘未之逮也,而有志焉。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·司馬遷傳贊』:“又其是非頗繆於聖人,論大道則先黃老而後六經。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『箕子碑』:“當紂之時,大道悖亂,天威之動不能戒,聖人之言無所用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸戴名世『送許亦士序』:“當大道淪散,士不知學,而一、二腐儒小生,區區抱獨守殘,淪落於窮巖斷壑之中者,徒爲世所嗤笑謾侮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指自然法則。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·天下』:“天能覆之而不能載之,地能載之而不能覆之,大道能包之而不能辯之,知萬物皆有所可,有所不可。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『釋私論』:“物情順通,故大道無違;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
越名任心,故是非無措也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.謂成仙之道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韋渠牟『步虛詞』詩之十:“大道何年學,眞符比日催。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·呂岩』:“巖既篤志大道,遊覽名山,至太華,遇雲房,知爲異人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.泛指很高的道行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『新齊諧·鏡山寺僧』:“<錢塘王孝廉>語其戚曰:‘予前世鏡山寺僧某也,修持數十年幾成大道。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●大道】