【漢語大詞典●大琴】
<P align=center>【漢語大詞典●大琴】<p><br>古代的一種琴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『爾雅·釋樂』:“大琴謂之離。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭璞注:“或曰琴大者二十七弦,未詳長短。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>或說二十弦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見郝懿行義疏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明何景明『贈向先生序』:“故曰玉磬必擊,大琴必張,嘉肴必食。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]