豐碩 發表於 2013-2-14 22:21:55

【漢語大詞典●大客】

<P align=center>【漢語大詞典●大客】<p><br>
1.周代指大諸侯國派出的卿一級的使者,常對“小客”而言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·秋官·大行人』:“掌大賓之禮,及大客之儀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“大客,謂其孤卿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儀禮·聘禮』:“有大客後至,則先客不饗食,致之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦以尊稱貴賓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐王維『奉和聖制暮春送朝集使歸郡應制』:“玉乘迎大客,金節送諸侯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.象的別名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉敬叔『異苑』卷三:“彼郡(指始興郡)田稼常爲象所困,其象俗呼爲大客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●大客】