【漢語大詞典●大荊】
<P align=center>【漢語大詞典●大荊】<p><br>1.植物名,即牡荊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·齊和帝中興元年』:“東昏侯自爲市錄事,小有得失,妃則予杖;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
乃敕虎賁不得進大荊、實中荻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>胡三省注:“大荊,牡荊也,俗謂之黃荊,以爲箠杖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指今陝西富平縣境內的荊山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在甘泉山(今陝西淳化境)之南。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王褒『甘泉宮頌』:“甘泉山,天下顯敞之名處也,前接大荊,後臨北極。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]