豐碩 發表於 2013-2-14 21:49:28

【漢語大詞典●大法】

<P align=center>【漢語大詞典●大法】<p><br>
1.基本法則。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·儒效』:“其言行已有大法矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『答劉秀才論史書』:“愚以爲凡史氏褒貶大法,『春秋』已備之矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『墳·科學史教篇』:“就實歷而探新理,且更窺宇宙之大法,學者難之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指國家的重要法令或根本法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·阜陵質王延傳』:“先帝不忍親親之恩,枉屈大法,爲王受愆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫犁『秀露集·文學和生活的路』:“既然是政治,國家的大法和功令,它必然作用於人民的現實生活,非常廣泛、深遠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指朝廷的綱紀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『批宰臣上尊號第二表』:“卿宜爲我提振大法,修明政經,懾竄戎夷,阜康黎庶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂大乘佛法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『妙法蓮華經·序品』:“今佛世尊,欲說大法,雨大法雨,吹大法螺,擊大法鼓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.復姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋代有大法樂霖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●大法】