豐碩 發表於 2013-2-14 20:49:40

【漢語大詞典●大老】

<P align=center>【漢語大詞典●大老】<p><br>
1.德高望重的老人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·離婁上』:“二老者,天下之大老也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二老指伯夷、太公。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指在某一方面負有盛譽的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>林紓『<撒克遜劫後英雄略>序』:“西國文章大老,在法吾知仲馬父子,在英吾知司各德、哈葛德兩先生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.稱資深望重的大官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·刑部·乙卯闖宮』:“此皆比時大老及兩衙門無學無識,以致張皇如此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第三五回:“莊徵君悄悄寫了十幾封書子,打發人進京去遍託朝裏大老。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄒韜奮『政府廣播革命種子』:“貴人大老們深居簡出,民間已經普遍的憤懣痛恨也許無從知道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.稱父。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋趙令畤『侯鯖錄』卷八:“江州村民呼父曰大老。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.指排行居長的,猶言老大。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第五回:“他家大老那宗筆下,怎得會補起廩來的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.元初湖廣、江西農民起義軍對其領袖的稱呼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『元史·世祖紀十三』:“<至元二十七年二月>江西賊華大老、黃大老等掠樂昌諸郡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『元史·世祖紀十三』:“<三月>癸亥,建昌賊丘元等稱大老,集衆千餘人掠南豊諸郡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>稱地主、財主。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『中國民間故事選·女中英雄周秀英』:“這時,隣近村子除了小孩,男男女女都參加了義兵,只有幾戶大老人家,他們不肯參加,只肯出點米做糧草。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●大老】