【漢語大詞典●大火】
<P align=center>【漢語大詞典●大火】<p><br>1.星宿名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>即心宿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『爾雅·釋天』:“大火謂之大辰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭璞注:“大火,心也,在中最明,故時候主焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋司馬光『八月五日夜省直』詩:“大火已西落,溫風猶襲人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『西遊記』第二二回:“光陰迅速,歷夏經秋,見了些寒蟬鳴敗柳,大火向西流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.十二星次之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>與十二辰相配爲卯,與二十八宿相配爲氐、房、心三宿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]