豐碩 發表於 2013-2-8 16:48:09

【漢語大詞典●大一】

<P align=center>【漢語大詞典●大一】<p><br>
1.天地未分前混沌之元氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·禮運』:“是故夫禮,必本於大一,分而爲天地,轉而爲陰陽,變而爲四時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“必本於大一者,謂天地未分混沌之元氣也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指原始朴素狀態。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·禮論』:“故至備,情文俱盡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
其次,情文代勝;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
其下,復情以歸大一也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊倞注:“雖無文飾,但復情以歸素質,是亦禮也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指太古時代。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·禮論』:“貴本之謂文,親用之謂理,兩者合而成文,以歸大一,夫是之謂大隆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊倞注:“大一謂太古時也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指天。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·徐無鬼』:“大一通之,大陰解之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“一是陽數。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>大一,天也,能通生萬物,故曰通。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●大一】