【漢語大詞典●弄翰】
<P align=center>【漢語大詞典●弄翰】<p><br>晉左思『詠史』之一:“弱冠弄柔翰,卓犖觀群書。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后以“弄翰”謂執筆寫作、繪畫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古以羽翰爲筆,故稱筆爲翰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『書太宗御書後』:“天縱之能,溢於筆墨,摛藻尺素之上,弄翰團扇之中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宣和畫譜·山水』:“或見筆墨在傍,則弄翰遊戲,作山林泉石,隨意點綴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]