【漢語大詞典●弄孫】
<P align=center>【漢語大詞典●弄孫】<p><br>逗玩孫兒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏崔鴻『十六國春秋·後趙·石虎』:“但抱子弄孫日爲樂耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋戴敏『鄭公家』詩:“弄孫時擲果,留客旋煎茶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第四十回:“這等說,你我跟前就要弄孫了。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>有趣!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 有趣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“含飴弄孫”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]