【漢語大詞典●弄兒】
<P align=center>【漢語大詞典●弄兒】<p><br>1.指供人狎弄的童子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·金日磾傳』:“日磾子二人,皆愛爲帝弄兒,常在旁側。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>弄兒或自後擁上項。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.惹人逗弄的孩子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李紳『憶至鞏縣河宿待家累追懷』詩:“閨信坐遲靑玉案,弄兒閒望白羊車。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]