豐碩 發表於 2013-2-8 15:15:14

【漢語大詞典●對面】

<P align=center>【漢語大詞典●對面】<p><br>
1.當面;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
面對面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陶潛『搜神後記』卷六:“日已向出,天忽大霧,對面不相見。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·風操』:“齊朝士子皆呼祖僕射爲祖公,全不嫌有所涉也,乃有對面以相戲者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『茅屋爲秋風所破歌』:“南村群童欺我老無力,忍能對面爲盜賊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『武王伐紂平話』卷下:“忽見一陣大風,起砂走石,似吹颺塵,屋瓦翻飛,對面不能相見。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『死去的太陽』:“程慶芬坐在他底對面,她看見他底那種拘束不安的樣子,不覺對他微笑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶會面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張鷟『遊仙窟』:“向見稱揚,謂言虛假,誰知對面,恰是神仙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『舉案齊眉』第一折:“休著小姐與他對面。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.對過;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
迎面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三俠五義』第三回:“包公剛才要飲,只見對面桌上來了一個道人坐下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『航線』:“當岸上那些高架著的寫了標語的木牌,正對面奔了過來的時候,客人們都把頭伸過船舷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>峻靑『海嘯』第一章七:“死者是在剛要過河的時候,突然遭到來自河對面的伏擊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.對方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沈起予『難民船』:“‘爲什么不打無線電求救呢?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘自然打過;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
但是對面回電來問船在什么地方時,我們就回答不出。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●對面】