豐碩 發表於 2013-2-8 15:13:04

【漢語大詞典●對治】

<P align=center>【漢語大詞典●對治】<p><br>
1.相匹敵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·韓安國傳』“公等足與治乎”唐顏師古注:“治謂當敵也,今人猶云對治。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.原爲佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂斷煩惱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>湯用彤『漢魏兩晉南北朝佛教史』第二分第六章:“邪僻之對治在乎守意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>意者,心之動而未形者也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>意正則神明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>神明則無不照、無不能而成佛矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.引申爲對付。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范成大『夏日田園雜興』詩之十二:“蜩螗千萬沸斜陽,蛙黽無邊聒夜長。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不把癡聾相對治,夢魂爭得到藜牀?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指對應,對照。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明袁宗道『論隱者異趣』:“古人云:若取自己自心爲究竟,必有他物他人爲對治。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●對治】