【漢語大詞典●尊節】
<P align=center>【漢語大詞典●尊節】<p><br>1.尊重名節。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楚辭·嚴忌<哀時命>』:“願尊節而式高兮,志猶卑夫禹湯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王逸注:“言己雖不見用,猶尊高節度。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.克制;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
遵守法度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·光武十王傳贊』:“沛獻尊節,楚英流放。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李賢注:“尊,音祖本反。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記』:‘恭敬撙節。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]