【漢語大詞典●尊異】
<P align=center>【漢語大詞典●尊異】<p><br>特別看待;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
格外重視。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·樊酈滕灌列傳』:“乃賜嬰(夏侯嬰)縣北第第一,曰:‘近我。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>以尊異之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·荀攸傳』:“攸曾病。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>世子問病,獨拜牀下,其見尊異如此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋文天祥『建昌軍靑雲莊記』:“自隋唐以來,世人尊異科第。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸曾國藩『聖哲畫像記』:“秦漢以來,孟子蓋與莊荀幷稱,至唐韓氏獨尊異之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]